Well Come to Trang An Golf And Resort

Từ Tù Nhân Án Oán Đến Fan Cuồng Taylor Swift: Hành Trình Gột Rửa Tâm Hồn Với Âm Nhạc

Lần đầu tiên tôi biết đến cái tên Taylor Swift là trong trại giam Quận Los Angeles, nơi tôi chờ đợi phán quyết cuối cùng cho tội danh giết người. Khi đó, tôi cho rằng Prince mới là nhạc sĩ vĩ đại nhất mọi thời đại, còn sự nổi tiếng của Swift chỉ là một trò đùa. Giữa bốn bức tường giam lạnh lẽo, đầy rẫy những mâu thuẫn sắc tộc và bạo lực băng đảng, tôi tự hỏi, một cô gái tóc vàng hoe như thế thì hiểu gì về cuộc đời, về sự “dũng cảm” thực sự?

Năm 2009, tôi chính thức nhận án chung thân. Từ nhà tù quận đầy hỗn loạn, tôi bị chuyển đến nhà tù bang Calipatria, một pháo đài bê tông nằm chơ vơ giữa sa mạc nắng cháy. Ở đó, tôi mới có cơ hội xem truyền hình, và vô tình xem được những màn trình diễn của Swift trên “The Ellen DeGeneres Show” hay “Fallon”. Tôi ngạc nhiên bởi cách cô ấy nói về âm nhạc, về quá trình sáng tác của mình – một cách đầy say mê và chân thành.

Âm Nhạc – Lối Thoát Cho Tâm Hồn Giữa Bốn Bức Tường Giam Cầm

Năm 2013, tôi được chuyển đến nhà tù Solano, gần gia đình hơn nhưng cũng đồng nghĩa với việc mất hết đồ đạc cá nhân, bao gồm cả chiếc TV. Gần như cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, tôi và bạn cùng phòng đành mượn một chiếc radio bỏ túi, thứ âm nhạc duy nhất chúng tôi có. Và chính trong khoảng thời gian đó, tôi đã được nghe “Red”, album phòng thu thứ tư của Taylor Swift.

Nằm trên chiếc giường tầng chật hẹp, tôi lặng nghe những giai điệu quen thuộc của “We Are Never Ever Getting Back Together”, “Everything Has Changed”,… mỗi ngày, mỗi giờ. Âm nhạc của Swift, với ca từ gần gũi, da diết, đã đánh thức những ký ức đẹp đẽ về người yêu cũ, về những tháng ngày tự do đã qua, và cả những nỗi đau, dằn vặt trong sâu thẳm tâm hồn.

Việc chuyển trại liên tục khiến tôi không thể sở hữu một chiếc CD “Red” hoàn chỉnh. Nhưng may mắn thay, ở trại giam California Men’s Colony (C.M.C.), tôi đã gặp Lam và Hung, những người bạn cùng chung niềm đam mê với Taylor Swift. Chúng tôi cùng nhau tập luyện, tranh luận xem đâu là album hay nhất, và có lẽ, chính âm nhạc của Swift đã gắn kết chúng tôi, xóa nhòa khoảng cách giữa những con người xa lạ.

Ánh Sáng Cuối Đường Hầm Và Dòng Nhạc Gợi Nỗi Niềm

Thời gian trôi đi, tôi chuyển đến nhà tù San Quentin, nơi tôi làm việc cho tờ báo San Quentin News và tích cóp được một chiếc máy nghe nhạc MP3. Tôi bắt đầu nghe tất cả các bài hát của Swift, từ những bản hit đình đám đến những ca khúc ít người biết đến. Âm nhạc của cô ấy như một liều thuốc tinh thần, xoa dịu tâm hồn tôi giữa những ngày tháng tăm tối.

Rồi đại dịch COVID-19 ập đến, nhà tù bị phong tỏa hoàn toàn. Trong suốt hai tuần cách ly đầy ám ảnh, phải đối mặt với nguy cơ lây nhiễm virus và cái chết bất cứ lúc nào, tôi đã tự hỏi: Điều gì thực sự quan trọng trong cuộc đời? Tôi là ai? Tôi đã làm gì với cuộc đời mình? Và âm nhạc, một lần nữa, đã cứu rỗi tôi. Tôi nghe những bài hát vui tươi, lạc quan nhất của Swift, níu giữ hy vọng vào một tương lai tươi sáng hơn.

Trong khoảng thời gian đen tối ấy, tôi quyết định viết thư cho người yêu cũ – người con gái mà tôi luôn mang theo trong tim suốt 20 năm qua. Thật bất ngờ, cô ấy cũng đang chờ đợi tôi. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, chia sẻ về cuộc sống, về những thay đổi của bản thân sau ngần ấy năm xa cách.

Năm 2020, luật California được sửa đổi, cho phép những người thụ án 20 năm liên tục và trên 50 tuổi được xét ân xá. Tôi năm nay 53 tuổi, và hy vọng sẽ được trả tự do vào năm 2024. Nghe “Daylight” của Taylor Swift, tôi như thấy chính mình trong đó: “I’ve been sleeping so long in a twenty-year dark night / And now I see daylight” .

Từng Bước Chạm Đến “Ánh Sáng Ban Ngày”

Hiện tại, tôi cố gắng liên lạc với người yêu thường xuyên nhất có thể. Mỗi cuộc gọi đều quý giá như thể đó là lần cuối cùng, bởi hệ thống điện thoại trong tù rất dễ bị gián đoạn. Chúng tôi nói về tương lai, về ngày tôi được trả tự do. Cô ấy nói rằng cô ấy sẵn sàng cho một khởi đầu mới, bên cạnh tôi.

Gần đây, cô ấy hỏi tôi: “Nếu được tự do, anh muốn chúng ta làm gì đầu tiên?”. Câu hỏi ấy khiến tôi thao thức suốt đêm. Sau hai thập kỷ sống trong ân hận và mất mát, giờ đây tôi đã có thể mơ ước, về một tương lai tươi sáng, tràn ngập “ánh sáng ban ngày” bên cạnh người mình yêu thương. Và âm nhạc của Taylor Swift, với những ca từ đẹp đẽ, lạc quan, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh và niềm tin vào cuộc sống này.

Comments are closed.
Ky Phu,Nho Quan,Ninh Binh, Viet Nam Country
+84.229 6333 111

BOOKING TEE TIME

[formidable id=8 title=true description=true]
Trang An Golf and Resort